Đỗ Hồng

Sầu Mặc Niệm



Ngàn lời nói sẽ không bằng im lặng
Im lặng nào cũng là dấu chia ly
Cuộc tình xưa đã đến độ phân kỳ
Đường chung bước nhưng lòng sang lối rẽ
 
Mùa đông đến ôm trần gian vắng vẻ
Trái đất buồn quay chậm nhịp hư không
Giọt rượu vương thoang thoảng chút hương nồng
Đêm thắp nến soi ngõ về quá khứ
 
Trong trí nhớ có bài thơ không chữ
Viết cho người bằng ngọn lửa trong tim
Cõi thiên thu ta vẫn mãi đi tìm
Nơi trao gửi mặt trời tình cháy bỏng
 
Đường thiên cổ áo vàng nghiêng chiếc bóng
Tình về ngang dâng sóng dậy trăm năm
Những mùa xuân trên tóc chết âm thầm
Như dấu lặng cuối bài ca thương nhớ
 
Hoa trước ngõ dường như ngưng tiếng thở
Tình qua đời một sớm giữa mùa đông
Người còn không trong vũ trụ mênh mông
Cả thế giới lặng im sầu mặc niệm
 
Đỗ Hồng


 

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 24 tháng 12 năm 2017

Bình luận về Bài thơ "Sầu Mặc Niệm"